Khảo sát lần I : Khối 12
Phòng thi : 181
Môn thi : Lịch sử
Hai giám thị chia giấy, không khí trong phòng thi khá ngột ngạt.
2h30 : Bắt đầu làm bài.
Đám học hoá lao vào viết, tiếng bút giấy sột soạt, cảm tưởng nếu viết không nhanh thì bít tất cả Truyen sex những gì trong đầu sẽ bị xóa sạch, dường như bao công sức học thuộc lâu nay đồng cân chờ đến giờ phút này để tống bỏ hết ra khỏi não.
Nhìn chung thì học đâm đang làm bài khá chăm chú…chỉ riêng có một cậu nhóc con ngồi bàn cuối dãy ngoài cùng!
" Tờ 3 mặt số 2!”
Lấy ra trong túi áo khoác một tập giấy trắng bé tí chút ti, với những dòng chữ nhỏ xíu. Mắt nhìn chằm chặp giám thị trong khi đó tay thì lật lật tập giấy nhỏ. Chỉ mất vài giây, cậu nhóc đã tìm thấy trang tài liệu chừng cần chép-tờ 3 mặt số phận 2!
Dường như việc chép phao trở nên quá quen thuộc thành thử đồng cân sau đó 20ph cậu ta đã "làm” xong gần hết đề thi.
- Phong! Em đang xem cái gì đấy!?
Tiếng cô giám thị vọng vào từ ngoài phía cửa sổ. Có lẽ đó là câu hỏi thừa nhất, rõ ràng là cô biết cậu nhãi con đang làm gì rồi mà, chẳng lẽ giờ trả lời: Em đang xem phao!???
Phong ném bút lên bàn, quan sát "địa hình” xung quanh, ánh nhìn dừng lại ở con nhỏ bàn trên…tay kia vơ đám giấy nhỏ trong túi, một cái hất nhẹ, trúng rồi…!, lực vừa đủ, góc ném vô cùng chuẩn xác. Không hổ danh đội tuyển bóng rổ của trường.
- Lấy trong túi ra cho tôi! Cô giám thị nhìn cậu nhãi con chằm chằm.
Phong nhếc mép, nếu không nói quá thì đó có lẽ là nụ cười nham hiểm. Cậu nhóc con cựa mình đứng dậy.
- Thưa cô…! Đồ thầm kín cũng phải mang ra ạ?
Học đâm ra trong phòng thi lúc này mới quay người hướng về phía bàn cuối.
- Em mang ngay tài liệu trong túi ra cho tôi! Cô giám thị Truyen sex cương quyết.
Cậu nhóc để lên bàn một sấp băng đảng ago.
Giám thị đề nghị cậu bước ra ngoài, rồi tìm kiếm tập phao vừa nãy nhưng…không có một chút dấu tích nào còn xót lại.
- Em làm bài được chưa?
Cô giám thị chỉnh lại gọng kính, liếc mắt nhìn Phong rồi mới quay lên bục, chưa được ba bước thì giám thị khựng lại, ánh mắt dừng tại cô bạn ngồi ngay phía trước Phong…khỏi cần nói cậu cũng biết chuyện gì rồi.
- Em nữ này đứng dậy! Tên gì!? Giám thị gõ gõ bàn cô bé.
Khá ngơ ngác "Đang làm bài sao tự nhiên giám thị hỏi tên nhỉ?”
- Em…tên là Quỳnh!
- Em đã bị đánh dấu bài, không cần làm nữa!
- Sao…sao…lại.bị đánh dấu bài ạ? Cô bé ngơ ngơ,chuyện gì đang xảy ra thế?
- Em đã mang tài liệu chừng vào phòng thi!
Cô giám thị lấy đám giấy nhỏ trong mũ áo của cô bé ra đặt lên bàn…một tập giấy tí xíu với những dòng chữ tẹo ti…!?
Cô bé đứng tắt hơi sững, miệng mấp máy, biết nói sao khi đám phao thi đó có trong mũ của mình, bản chất cô đâu có mang đồn đại vào phòng thi…vậy là sao?
- Em bẩm cô…em không…cái đó không phải của em…
Mặc cho Quỳnh gắng dẫn giải thích giám thị vẫn tích bút đỏ vào bài thi của cô. Vậy là xong…chuyện gì đang xảy ra vậy!?
Có cái gì đó nghẹt lại ở mũi, Quỳnh ra khỏi phòng thi mà Truyen sex vẫn chưa dẫn giải tợp được tại sao cái mớ đồn đại kia lại có trong mũ của mình!? Cái quái gì thế?
…………………….
Phong quay quay bút, nhìn tờ đề thi đầy mệt mỏi.
"Vừa rồi lỡ tay ném hết vào mũ của con bé đó, giờ thì tắt hơi đuối”
Cậu oắt liếc qua đồng hồ, đã qua 2/3 thời gian, đã được nộp bài rồi!
Nhấc cái balo xẹp lép lên vai, cậu nhãi con ra khỏi phòng.
" Hôm nay " làm bài” chán quá, chắc được trên dưới 8 điểm thôi, thấp hơn dự định!”
" Mới 3h hơn, cày 3 tiếng nữa, 6h về!”
Cậu nhóc con lẩm bẩm nhìn đồng hồ tính chất toán thời gian ngồi quán net.
Vừa đi vừa huýt gió vang cả cầu thang…
Có bóng người ở phía trước "Lại có người ra sớm hơn cả mình nữa sao? Giỏi ghê! À!Con bé vừa nãy!” Cậu nhóc khẽ thở dài…
Định bước qua luôn, nhưng có nhẽ bản tính không cho cậu nhóc con làm ăn đó. Lùi lại vài bước, đi song song cùng cô bé…có vẻ như cô bé không quan hoài đến việc đó, mặt vẫn cúi gằm, bước chân nặng nề…
- Hạnh kiểm trung bình!
Cậu oắt nhếch mép, giọng nói chế giễu, ánh mắt nham hiểm.
Quỳnh dừng lại hẳn, đứng sững lại, cô bé quay qua phía Phong, cái nhìn trân trân, có cái gì đó lo lắng…và sau tất cả là sự dò xét…
Tên đó…chẳng phải mới rồi ngồi dưới cô bé sao? Không những thế còn bị cô giám thị nhắc nữa…có lẽ nào…
Phong đút tay túi quần rồi lại chân sáo đi trước, cậu oắt đang tính chất xem ngồi quán net bao nhiêu tiếng, đến 6h hơi ít thì phải, hay là 7h, ôi thôi 8h về cũng được!
- Bạn ơi!
Một cánh tay đặt lên vai cậu vơi một lực kéo khá mạnh, người cậu oắt quay hẳn về phía sau…con bé hạnh kiểm trung bình!?
- ??? Cậu bất ngờ nhìn cô
- Cái đó là của bạn đúng không? Quỳnh giương mắt nhìn cậu oắt con chằm chằm.
- What???
- Tài liệu!
- Ừ!
Cách đáp thản nhiên đến mức cô bé cũng phải ngỡ ngàng,chẳng lẽ cậu ta không thấy mình có lỗi sao, vẻ mặt, giọng nói biểu hiện cái sự dĩ nhiên luôn luôn đúng…
Quỳnh cứng họng, cậu ta mặt thớt đến thế à? Thú thật từ khi đâm ra ra cho đến giờ khắc này, chưa bao giờ cô bé gặp một tên mặt dày mày dạn đến thế. Ừ thì cứ cho là không thấy có khuyết điểm đi chăng nữa nữa, nhưng mới rồi có thấy cậu ta làm chi không, chế giễu!? Hạnh kiểm trung bình! Đúng là cô bé sẽ bị hạnh kiểm trung bình, bởi sao hả? Vì cái tên trước mặt!
- Tớ không biết mặt bạn được làm bằng gì mà dày đến thế, một thằng con giai không dám chịu thì đừng có làm! Hành động vừa rồi của bạn là cách của một đứa không có học!
Cô bé mặc thây ánh mắt nảy lửa của Phong, cậu ta là người bạo lực nhất ti tỉ thì đã sao, cô bé không quan tâm, là tên hotboy phũ nhất trường thì cũng vậy thôi, vốn không có tí teo cảm tình nào với cậu nhóc, giờ cô lại càng ghét thêm.
- Tôi không bạo lực với con gái… đừng lấn tới!
- Nhưng tôi có bạo lực với con trai!
Chưa kịp dứt lời Quỳnh đã quơ tay, tát một cái đau rát vào mặt Phong, Cậu oắt con bàng hoàng đưa tay lên mặt…con nhỏ đó…dám…!!!?
……………………
Thứ hai:
- Trong đợt khảo trung thành vừa rồi, ối 12 vẫn còn hiện tượng mang tài liệu vào phòng thi, đáng để ý đó lại là một bạn nữ… Thầy hiệu trưởng hướng mắt về phía vô kể 12. -Cụ trạng thái là chỗ lớp Quỳnh.- Học đâm LýNhã Quỳnh, học hoá lớp 12B3, vi phạm quy chế thi của nhà trường, ngay tiết học tới em sẽ sang 12B12, giả dụ lần sau còn tiếp tục mang tài liệu vào phòng thi thì em sẽ bị đuổi học!
Có cái gì đó uốt nghẹn nơi cổ họng, mặt cô bé nóng ran, khóe mắt cay xè…
Nhưng có lẽ đây không phải lúc để khóc!
" Thằng khỉ khô đó…!!!”
Phải cố kỉnh lắm cô bé mới không òa khóc, tiền bởi vì tên mặt thới cơ mà cô bị hạnh kiểm trung bình, bị đuổi xuống lớp kém nhất khối, phải nói thế nào với ba mẹ?
……………………
- Tiết 3 rồi đó mày, về!
Phong trả chỉ máy, ra khỏi quán
- Từ hôm qua đến giờ, tao thấy mày âm u lắm! Chưa uống thuốc à?
- Mày muốn húp cháo đúng không?
- Hay là do em Trung phẩm bình kia? Cậu bạn cười gian trá
- Nó " tặng” tao một cái tát đau điếng, có lẽ nào mày kêu tao bỏ qua cho nó!? Phong nhếch mép.
Cậu bạn đánh nhẹ vào đầu Phong – Thôi đi mày, nếu là tao thì mày thi hài định đi, thế là còn nhẹ đấy!
- Nhưng tao không bỏ qua vụ này dễ thế đâu!
Cậu nhóc và thằng bạn về lớp, chưa lên cầu thang đã nghe thấy tiếng chơi nhởi của đám học hoá lớp Phong rồi.
Cậu ngồi vào bàn, ngáp một hơi thật dài, từ bữa qua đến giờ ngồi cày máy hoài, cậu còn chưa kịp ngủ nữa.
- Bạn học B3 giỏi vậy sao lại chép phao!?
- Hôm đó tớ bị ma ám, gặp phải thằng mặt xi măng, chép đồn đãi mà không dám nhận!
Phong chưa kịp ngủ thì đoạn đối thoại kia lọt vào tai…mặt xi măng?Cậu oắt ngồi hẳn dậy, nhìn hai đứa bàn trên, là con bé đó!!! Hay! Kì này thì chết chắc rồi nha!
……………..
" Renggg”
Phong đưa tay tắt đồng hồ, cằn nhằn vài tiếng rồi ngồi dậy…cả ngày hôm qua cậu không ra quán net, ngồi nhà và thức tới khuya để vạch ra kế hoạch báo thù cho " một cái tát”.
Phong kiên tâm tìm ra điểm yếu của Quỳnh!
Ngay cả thằng bạn cũng khá ngạc nhiên khi thấy hôm nay Phong không ra quán.
- Ê Nam, tao với mày có phải là bạn không!? Phong quay sang thằng bạn thân.
- Không!
- Hôm nay liều nhờ! Phong bẻ tay, tiếng răng rắc
- Có gì nói đi!
- Biết gì đây không!?
Phong giơ ra một tờ giấy nhỏ với một xê ri danh thiếp con số
- Số ai đấy!?
- Trung bình!
- Mày tính chất làm gì?
Phong quay sang chỗ cô bé ngồi, cười hàm ý…
……………...
Quỳnh coi cậu nhóc con là không khí, chẳng việc gì phải nổi cắu hay đơn giản là nhìn mặt cậu ta. Tất cả những gì cậu ta làm, ngay cả việc cậu ta thở mạnh, những gì can hệ đến Phong cô bé đều ghét hết. Giờ phút này đây, cô chỉ muốn cậu nhóc con biến xa khỏi cuộc sống của cô bé…
Những gì mà cậu ta làm…cô cũng sẽ không cho qua dễ như thế đâu!!!
1h sáng…
Tiếng chuông telephone đổ dài, Quỳnh mỏi mệt nhấc máy…
Tít…tít..tít…
Đầu dây dướng bên kia vội dập máy…
Nháy máy sao? Kệ, ngủ tiếp.
Nhưng tiền mấy phút sau, điện thoại lại đổ chuông…Cô bé nhìn con số mệnh lạ trên màn hình…cười…
Quỳnh cầm điện thoại chỉnh chỉnh gì đó, sau đó ghé lưng ngủ …
………………
Tiếng chuông telephone vang khắp phòng, Phong nhíu mày nhìn vào màn hình…
" Thằng khùn… giờ này gọi làm quái gì?”
Cậu nhãi con nghe máy, đầu dính dáng bên kia đồng cân thấy tiếng tút tút liên tục…
- Thằng bệnh…!
Phong để máy đó rồi chùm chăn ngủ …
5ph sau:
Nam Roof is calling…
Nghe máy…tút tút tút…
Phong quăng cái phôn xuống đuôi giường, cả đêm bữa qua ngồi cày game, mới ngủ được tí thì bị thằng bạn nháy máy, mai đến lớp cắt tiết thì nó mới chừa!
Thế rồi cứ 5ph phôn của cậu oắt con lại đổ chuông, không biết thằng khùng có chuyện gì nữa, cậu nhãi con gỡ sim, ném máy lên bàn…
………….. Sang hôm sau:
- Tao giúp mày rồi nhá! Nháy máy nó từ 1hà2h đấy, cám ơn tao đi!
- Mày về uống thuốc đi! Phong trừng mắt nhìn
- Ơ, bữa qua tao nháy nó mà!
- Thôi đi thằng khùng, tao bị mày nháy đến mất ngủ đây này!!!
Hai đưa đồng cân biết ngơ ra nhìn nhau…có lẽ đồng cân có Quỳnh mới biết đã có chuyện gì xảy ra với hai cậu nhóc… J
……………
- Xe tao bị hỏng, chiều tao với mày về chung xe được không Phong?
- Số đỏ đấy! Hôm nay tao không đi xe! Phong nhìn thằng bạn cùng lớp cười thông cảm
- Hôm nay lớp học thêm 1 tiết Hóa, 6 giờ tan, quán sửa xe lại đóng cửa , làm sao tao về hả mày!?
- Thế à!? Vậy học thêm 1 tiết thể dục chắc không sao! Hahaha
Cậu nhãi con trở về chỗ, vô tình chạm mặt Quỳnh. Cô bé nhìn Phong chẳng có lấy một chút cảm xúc…một tí xíu cũng không có!
Phong hếch môi, phải nghĩ cách để phục thù! Để yên như thế không phải là phong cách của cậu nhóc.
Chợt mắt cậu nhãi con sáng lên, nét mặt tươi hẳn ra. Phong quay qua chỗ cô bé cười gian trá!
Chuông báo hiệu hết 4 tiết học buổi chiều, lán xe sau vài phút nhốn nháo, láo loạn cuối cùng cũng chỉ còn bẩm thớt vài chục cái xe của lớp Phong, lớp cậu nhóc là lớp độc nhất phải học thêm 1 tiết Hóa.
Phong quay quay con dao rạch giấy trên tay, nụ cười sung sướng, chân sáo ra khu để xe. Tung tăng một hồi, cuối cùng cậu nhãi con dừng lại trước chiếc xe đạp địa hình màu xám tro…
- Học thêm một tiết thể dục nữa nha cưng!
Cạnh tượng tiếp kiến theo nhìn mà thấy thương xót chiếc xe…TT
…………….
6 giờ chiều:
Phong đã dẹp hết lịch đệ trình chơi game để ở lại học thêm 1 tiết hóa, trang mục đích chính là để xem cảnh thảm thương hại của con nhỏ Trung bình. Cậu oắt con khoác balo lên vai, vừa đi vừa cười hạnh phúc.
- Hôm nay mặt mũi dâm dâm nha!
- Dâm thưa sinh! Hehehe!
"Reng reng reng” điện thoại cậu nhãi con đổ chuông…
- Con tan học rồi, có gì không ba?
( - Đi chung xe cùng bạn đi, ba có cuộc họp gấp!”
- Vâng!
Phong húi máy, hôm nay là ngày gì mà đỏ quá vậy trời, ba không đi đón vậy là có trạng thái quán net thẳng tiến rồi!!! hahaha
- Ba tao không đón, 2 tiếng nha mày!
Hai thằng nhìn nhau rồi cười vang cả nhà cầu rộng
Xuống tới khu gửi xe, vắng tanh, không còn bóng vía của Quỳnh ở đó nữa.
" Có khi nó dắt xe về rồi cũng nên!” Hơi hẫng do không được thấy bộ dạng bi thương hại của cô bé nhưng không sao, giờ phải ra quán net để ăn mừng cho lần đầu báo oán thành công!!!
- Cái thằng đi-âu-gi nào dám…
Tiếng
- Mày ngủ trong đấy à?Lâu quá!
Mặt
- Sao? Rơi chìa khóa hay là quên trên lớp!? Phong tiến về phía thằng bạn
- Hôm nay tao không đi xe máy.
- Thế mày đi gì?
- Xe đạp!
- Ờ, lấy xe đi!
- Mày nhìn đi…
- Wh… what!? Xe…xe…mày!??? Phong cứng họng
- Tao mà biết thằng ó nào làm thì…
- Thì…sao?
- Tao-cắt!
- Ờ! Tao làm đấy! Mày giỏi thì cắt đi!
Phong hợm hĩnh mặt lên nhìn
- Tao với mày đoạn hết sức đi!!!!!!!!
5 phút sau:
Người ta đồng cân thấy 2 thằng nhóc dắt chiếc xe đạp ấn tượng nhất năm ra về…
Thành quả của lần báo oán thứ 2 là 1 tiết học thêm trạng thái dục!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét